Mậu Thân 1968, đồng bào Đô Thành Sài Gòn đã tạm tản cư , di tản về những khu vực nào để tránh sự tàn sát của việt cộng khi tràn vào Thủ Đô của Việt Nam Cộng Hòa ?
FB Van Nguyen : Tôi nhớ ngày đó, đồng bào chạy giặc trú tạm trong trường Bà Triểu, Hùng Vương, Hồng Bàng gần nhà thương Chợ Rẩy – khu vực đó trên nóc nhà dân + BV đều vẽ chữ Thập trên nóc, đó là khu cấm thả bom, rất an toàn, người dân nơi đó không phải di tản.
Tết Mậu Thân 1968, dọc theo đường Trần Hoàng Quân mổi cây dầu có 1 tên việt cộng (vc) đứng, cầm súng đeo băng đỏ trên cánh tay, lúc đó không ai được ra đường. Sau vài ngày , xác vc nằm la liệt ngoài đường .Xe cứu thương chạy 24/24 mổi xe chở thương binh + xác chết (1 xe chia làm 2 từng ,cho 4 người )…thật là khủng khiếp – Vài ngày sau , tối đến, vc ra đường chặt cây dầu chận ngang đường xe chạy, sáng binh sĩ VNCH ra dọn dẹp.
Những hình ảnh tang thương làm ám ảnh tôi suốt đời.
FB NgocAnh Truong : Ở Phú Lâm A có ngôi nhà thờ lớn, lúc đó máy bay trực thăng bay quần quần trên trời máy phóng thanh phát xuống kêu gọi dân chúng tản cư vào nhà thờ trú ẩn. Trong nhà thờ đông nghẹt người dân lương cũng như giáo. Mình không nhớ người trong nhà thờ có vẻ chữ thập màu đỏ trên nóc hay không nhưng rất tin tưởng trú trong nhà thờ thì sẽ không bị dội bôm hay rocket.
FB Lan Nguyen : Năm Mậu Thân nhà mình 3 đợt đi lánh nạn . Lúc đó nhà ở khu Trường đua Phú Thọ là nơi cửa ngõ vào Thành phố Saigon do cs phần đông là dân Củ Chi Bà Quẹo nó vào bằng lối Phú Thọ Hòa rất nhanh nên nhà phải tản cư hết cả khu đó.Lần1 chạy vào nhà thương Chợ Rẫy, lần 2 chạy tới chùa Bà ở Nguyễn Trãi và lần cuối cùng chạy vào chung cư Phú Thọ kế Viện Bài Lao vì Mẹ tôi và đa số mọi người đều nghĩ là nhà thương và chùa chiền thì bọn họ sẽ tha cho.
Nguồn : FB Nam Ròm
During Tết Mậu Thân (Mậu Thân New Year) in 1968, the people of Đô Thành Sài Gòn temporarily evacuated to different areas to escape the massacre by the Viet Cong who invaded the capital of the Republic of Vietnam.
FB Van Nguyen: I remember that day when people fled from the fighting and took refuge in schools like Bà Triệu, Hùng Vương, and Hồng Bàng near Chợ Rẫy Hospital. In that area, they painted a cross on the roofs of houses and hospitals to mark it as a no-bomb zone, which was very safe; residents there did not have to evacuate.
During Tết Mậu Thân 1968, along Trần Hoàng Quân Street, there was a Viet Cong soldier standing by every oil tree, holding a gun and wearing a red armband. At that time, no one was allowed to go outside. After a few days, the bodies of Viet Cong soldiers were strewn all over the streets. Ambulances were running around the clock, each carrying the wounded and the dead (one ambulance divided into two sections for four people)…it was really horrible. A few days later, the Viet Cong would go out at night and cut down oil trees to block the roads, and in the morning the VNCH soldiers would come and clear them away.
Those images of tragedy haunted me for the rest of my life.
FB NgocAnh Truong: In Phú Lâm A, there is a large church; at that time, helicopters were circling in the sky and loudspeakers were calling for people to evacuate to the church for shelter. The church was full of civilians, both Catholics and non-Catholics. I don’t remember if there was a red cross on the roof of the church, but I was very confident that being inside the church would protect us from bombs or rockets.
FB Lan Nguyen: During the Mậu Thân, my family had to evacuate three times. We lived in the area of Phú Thọ racetrack, which was a gateway to Saigon, and since most of the residents were from Củ Chi and Bà Quẹo, they could enter quickly through Phú Thọ Hòa. So we had to evacuate the whole area. The first time we ran to Chợ Rẫy Hospital, the second time to Bà Temple on Nguyễn Trãi, and the last time to Phú Thọ apartment near Bài Lao Institute, because my mother and most people believed that hospitals and temples would be spared.