Bức ảnh đen trắng này được chụp vào tháng 7 năm 1948 tại góc đường Catinat và d’Ormay (sau này đổi tên thành Tự Do – Nguyễn Văn Thinh năm 1955, và hiện nay là Đồng Khởi – Mạc Thị Bưởi) ở Sài Gòn, mang đến cho người xem một cảm nhận sâu sắc về đời sống đô thị Sài Gòn thời kỳ đầu thế kỷ 20.
Trong khung cảnh đường phố sầm uất, ta thấy một nhóm người đang tụ tập xung quanh những chùm bóng bay lớn, trắng và đen xen kẽ, tạo nên một điểm nhấn thị giác ấn tượng. Bức ảnh cho thấy sự tương phản giữa những đứa trẻ bán bóng bay và khách hàng của họ, phản ánh rõ nét đời sống xã hội đa tầng của Sài Gòn thời bấy giờ.
Phía sau là tiệm thực phẩm Thái Thạch, một trong những cửa hàng nổi tiếng trên đường Catinat – con đường được xem là trung tâm thương mại sầm uất bậc nhất Sài Gòn thời đó. Kiến trúc Pháp thuộc hiện rõ qua những dãy nhà với mái hiên rộng và cửa sổ cao đặc trưng.
Bức ảnh không chỉ là một tư liệu quý về mặt lịch sử, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật với bố cục cân đối, độ tương phản tinh tế giữa sáng tối, và khả năng ghi lại khoảnh khắc đời thường một cách chân thực và đầy cảm xúc. Nó phản ánh một Sài Gòn của những năm cuối thập niên 1940, nơi có sự giao thoa giữa văn hóa Đông – Tây, giữa truyền thống và hiện đại, giữa sinh hoạt thường nhật của người dân địa phương và những dấu ấn của thời kỳ Pháp thuộc.
Taken in July 1948 at the corner of Catinat and d’Ormay streets (later renamed Tu Do – Nguyen Van Thinh in 1955 and now known as Dong Khoi – Mac Thi Buoi) in Saigon, this black and white photograph offers viewers a profound glimpse into urban life in early 20th century Saigon.
In the bustling street scene, we see a group of people gathered around large clusters of black and white balloons, creating a striking visual focal point. The photograph shows the contrast between the children selling the balloons and their customers, clearly reflecting the diverse social life of Saigon at the time.
Behind them is the Thai Thach grocery store, one of the famous shops on Catinat Street – considered the busiest commercial center in Saigon at the time. French colonial architecture is evident in the rows of buildings with their characteristic wide awnings and tall windows.
The photograph is not only a valuable historical document, but also an artistic work of balanced composition, subtle contrast between light and shadow, and the ability to capture everyday moments in an authentic and emotional way. It reflects a Saigon of the late 1940s, where there was an intersection between Eastern and Western cultures, between tradition and modernity, between the daily lives of local people and the imprint of the French colonial period.